Dùng bữa xong, Hòa Y định đứng dậy thu dọn nồi bát mang xuống bếp, nhưng lại bị Triệu Tễ Vân dịu dàng giữ tay lại. Chàng nắm lấy những ngón tay mảnh khảnh hơi thô ráp của nàng, ánh mắt chan chứa ôn nhu:
“Những việc vặt ấy không cần nàng động tay, sẽ có người khác làm.”
Nắng trưa rọi xuống mang theo chút oi nồng, Hòa Y ngẩng đầu nhìn chàng. Lang quân trước mặt phong tư nhã nhặn, tuấn tú như tranh, từng nét trên gương mặt đều hàm chứa ý tứ dịu dàng. Lọn tóc đen mềm mại bị gió thổi nhẹ, thoảng hương trầm ấm vương vấn nơi chóp mũi.
Từ sau khi nàng khen chàng dung mạo tuấn mỹ, tâm tình Triệu Tễ Vân dường như lúc nào cũng khoan khoái. Thấy nàng ngơ ngẩn nhìn mình, trong lòng chàng dâng lên niềm vui khó tả. Chàng cúi xuống, yên lặng để nàng ngắm, như muốn nàng thật sâu khắc ghi hình dung này.
Chỉ là, ánh mắt của Hòa Y càng lúc càng chăm chú khiến nụ cười nơi khóe môi chàng cũng dần thu lại, trong mắt trở nên thâm trầm.
Không ai nói gì, bầu không khí tĩnh lặng bao trùm hai người. Định Viễn hầu đã rời đi từ lúc nào, cũng chẳng ai để ý đến nữa.
Triệu Tễ Vân nghiêng người, hơi cúi thấp đầu, hơi thở mang theo chút nóng ẩm của mùa hạ nhẹ nhàng phả lên gò má nàng. Chàng không nói gì, như thể đang âm thầm ngỏ lời hoặc ngầm nhắc nhở điều gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play