Thanh Xuyên kỳ thực cũng không rõ, rốt cuộc hôm ấy đã xảy ra chuyện gì. Chỉ nhớ, khi công tử từ phòng công chúa bước ra, cả người đã đầy thương tích, áo quần nhuốm máu đỏ thẫm, sắc mặt trắng bệch như giấy, vậy mà vẫn mỉm cười ôn nhu nói:
“Công chúa muốn cùng ta từ hôn, nhất thời xúc động, giận dữ trút hết lên ta. Ngươi phái người canh chừng nàng cẩn thận, biên cương đang hỗn loạn, đừng để nàng rơi vào hiểm cảnh.”
Chàng vừa dứt lời, Thanh Xuyên đã vội vàng cúi đầu lĩnh mệnh. Công tử xoay người vào thư phòng, viết một bức thư, nhẹ nhàng trao cho hắn: “Giao bức thư này cho mẫu thân ta.”
Lời vừa dặn xong, thân thể công tử liền mềm nhũn ngã xuống, liên tục mấy ngày phát sốt, mãi đến tận hôm qua mới tỉnh lại, rồi không màng nghỉ ngơi, lập tức rời Nhạn Thanh quán, tới thẳng Ngu Thành.
Giờ phút này, khi Thanh Xuyên hồi tưởng lại mọi chuyện, Triệu Tễ Vân đã xem xong bức thư ấy.
Bức thư từ Hầu phu nhân gửi tới. Tính theo thời gian, có lẽ khi ấy bà còn chưa hay tin gì từ Nhạn Thanh quán, hẳn là bức thư được viết từ nửa tháng trước.
Triệu Tễ Vân vừa đọc, sắc mặt liền dịu hẳn, khoé môi khẽ cong, ánh mắt đào hoa lấp lánh như sóng nước. Chàng giơ bức thư lên, ánh nhìn ấm áp, giọng nói nhu hòa:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play