Canh giờ rưỡi trước, Hòa Y còn ngây người khi nghe Triệu Tễ Vân dịu dàng thốt lên câu nói kia. Một lúc lâu sau, nàng mới khẽ chau mày, chậm rãi đáp hai chữ:
“Không cần.”
Triệu Tễ Vân nghe vậy cũng chẳng giận dỗi. Giờ đây, mọi chuyện đều đã bại lộ, lời cũng đã cãi, thân thể cũng đã quấn quýt, cơn tức giận trong lòng hắn dường như đã phai đi ít nhiều. Hắn cong khóe môi, khẽ cười:
“Không cần tự tay thu xếp hành lý đâu, chẳng phải Mạch Hoàng đã chuẩn bị sẵn cho nàng rồi sao?”
Hòa Y mệt mỏi giãy giụa muốn ngồi dậy, nhưng sau một trận dây dưa kịch liệt với hắn, toàn thân nàng rã rời, tay chân mềm nhũn, chỉ có thể rũ xuống rồi nằm lại. Giọng nàng khản đặc, mang theo tức giận cố nén:
“Ngươi muốn đi thì cứ đi, ta vì sao phải theo ngươi?”
Triệu Tễ Vân bế nàng dậy, tay bắt đầu mặc y phục cho nàng. Hòa Y vung tay hất ra, song bản tính nàng vốn dịu dàng, thân lại mới trải qua ân ái nên không có chút sức lực nào. Một cái tát của nàng cũng chỉ như cào ngứa, khiến hắn bật cười, vẫn nhẹ nhàng giúp nàng thay đồ, dịu giọng nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play