Chuyện là hôm ấy, Lý Tề Quang vội vã từ Từ Châu đến tìm Hòa Y, vừa đặt chân đến Triệu phủ đã được lão quản gia báo tin ngay cho thiếu gia Triệu Tễ Vân.
Lão quản gia tuy báo lại việc có người tên Lý Tề Quang tìm đến, nhưng không nói gì thêm. Triệu Tễ Vân khi ấy bận trăm công nghìn việc, lại vốn chẳng để Lý Tề Quang vào mắt, cũng chẳng mấy bận tâm, cứ thế mặc cho đối phương một đường thuận lợi vào thẳng kinh thành.
Lúc đến nơi thì đã nửa đêm, cổng thành khép chặt, Lý Tề Quang đành ngả lưng trong xe ngựa, đợi tới rạng sáng mới vào thành.
Chặng đường dài lắm gian truân, mà hắn lại vốn thân mang bệnh, ít khi ra khỏi cửa, nên đã sớm mệt nhoài. Trên đường đi sốt cao hai lần, khiến vị y sư đi cùng hoảng hốt lo lắng. Nhưng không rõ là nhờ linh dược đã uống từ trước phát huy tác dụng, hay là bởi trong lòng hắn đầy oán giận và không cam tâm, cuối cùng hắn vẫn cắn răng chịu đựng, không chịu nghỉ ngơi.
Suốt dọc đường, hắn một lòng tìm Hòa Y, mong một lần được diện kiến, nhưng dù có thúc ngựa đến đâu, vẫn chẳng thấy bóng nàng đâu.
Hắn tự đoán, chắc Triệu Tễ Vân đã đi ngựa xe tốt hơn nên đến kinh thành trước. Chỉ là hắn không rõ sau khi vào kinh, Hòa Y sẽ ở nơi nào — đất kinh kỳ rộng lớn, muốn tìm một người chẳng phải dễ dàng. May thay, hắn có biết Triệu Tễ Vân là người của phủ Định Viễn Hầu, liền quyết định đến thẳng hầu phủ, đòi người cho ra lẽ.
Một đêm trằn trọc, Lý Tề Quang ngủ chẳng yên. Đến khi tỉnh lại, trời đã tờ mờ sáng. Hắn liền rời xe, vận động thân mình cho đỡ mệt mỏi, rồi chờ đến khi cổng thành mở liền lập tức vào kinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play