Hòa Y chỉ lặng lẽ liếc mắt nhìn một cái, sau đó khẽ cúi đầu, bình tĩnh thu lại tầm mắt.
Nàng vừa mới thu mắt, thì ở phía đối diện, Triệu Tễ Vân dường như có linh cảm, bất chợt quay đầu lại nhìn. Tuy xe ngựa nàng ngồi đã hạ rèm, bên trong hoàn toàn bị che khuất, nhưng ánh mắt của chàng vẫn thoáng lay động, nụ cười ôn hòa trên môi khẽ phai nhạt, tay siết chặt dây cương thêm mấy phần.
“Ngũ lang, chàng đang nhìn gì vậy?” – Giọng nói kiều mỵ của công chúa từ trong chiếc xe ngựa hoa lệ truyền ra, có phần thẹn thùng, lại mang theo vài phần tò mò. Nàng hé màn, nghiêng người, định nhìn theo ánh mắt của chàng.
Triệu Tễ Vân khẽ cười, thu lại ánh nhìn, xoay người che khuất tầm mắt nàng, dịu dàng nói:
“Không có gì đâu, chỉ là thấy đoàn người vào thành hôm nay có vẻ đông.”
Công chúa vốn thích nói chuyện, thấy chàng lại chú ý đến mình, liền vui vẻ đỏ mặt, nhỏ nhẹ nói:
“Hôm nay du xuân thiệt vui quá, mấy hôm nữa mình lại đi nữa nha. Lúc đó đem theo cần câu, thiếp muốn ăn cá do chàng nướng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play