— Hồi ta còn trẻ, lần đầu tiên xuống núi, năm đó Nhữ Châu gặp đại hạn, sau đó lại đến nạn châu chấu. Lúc ấy ta mới mười bốn, mười lăm tuổi, sư phụ dẫn ta đến Nhữ Châu xem xét.
Vương Cẩm ngừng lời, một lúc lâu sau mới nói tiếp:
— Thật sự rất thảm.
— Sau đó, đi qua một huyện thành, ngoài thành có một khu tường đổ vách xiêu, rất nhiều người tị nạn co ro ở đó để tránh gió.
— Có không ít gã đàn ông từ trong thành đi ra, qua lại giữa những bức tường đổ nát ấy.
— Sư phụ rất đau lòng, bảo ta đến xem để mở mang tầm mắt. Haiz. — Vương Cẩm quay đầu đi, không nói được nữa.
— Thấy gì vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT