Lý Tang Nhu thong thả dạo phố đến chạng vạng, mua một túi thịt kho lớn rồi đi về phía căn nhà mới mua của mình.

Căn nhà mới của nàng không nhỏ, hai bên của sân ba gian là hai khoảng sân nhỏ hơn một chút, giống như hai sân ba gian hẹp dài được ghép vào hai bên sân chính.

Hai cánh cửa Như Ý ở góc đông nam đã được sơn lại màu đỏ tươi, phía trên là những lớp gạch điêu khắc hoa văn phức tạp vừa được rửa sạch.

Lý Tang Nhu ngẩng đầu nhìn những bức điêu khắc mang ý nghĩa tốt lành một lúc rồi bước qua cánh cửa đang mở rộng.

Bức bình phong bằng gạch xanh bên trong cổng có những hoa văn điêu khắc còn phức tạp hơn. Lý Tang Nhu lướt mắt qua rồi đi vòng vào trong.

Những người dọn dẹp của nha hành đã về.

Trong sân chính, Đại Thường đang sắp xếp một đống đồ đạc đủ loại vào các phòng.

Hắc Mã và Kim Mao mỗi người một bên, đang giành giật một chiếc bể cá cao bằng nửa người, vừa ra sức kéo về phía mình vừa gân cổ cãi nhau.

"Đây là bể trồng sen! Phải đặt dưới gốc cây lựu! Lão tử đây xuất thân danh gia..."

"Phì! Danh gia cái con khỉ! Trồng sen trong bể, cũng chỉ có ngươi mới nghĩ ra! Người bán bể rõ ràng nói đây là Thái Bình Hang!"

"Lão tử chính là danh gia..."

"Lão đại về rồi, để lão đại phân xử!"

Kim Mao nhìn thấy Lý Tang Nhu trước, vội buông tay, chạy ra đón.

"Lão đại xem, đây rõ ràng là bể trồng sen."

Hắc Mã vượt lên, đẩy Kim Mao ra, chỉ vào chiếc bể lớn, vội vàng nói với Lý Tang Nhu.

Lý Tang Nhu đi đến trước chiếc bể, xem xét một lúc rồi vỗ vào thành bể:

"Để trước cửa bếp, dùng để nuôi cá."

Hắc Mã và Kim Mao đều liếc nhìn nhau với vẻ mặt đắc thắng, rồi khiêng chiếc bể lớn về phía cửa bếp.

Đối với họ, chỉ cần đối phương sai, nghĩa là mình đã thắng.

Lý Tang Nhu đưa túi thịt kho cho Đại Thường, đi một vòng xem xét các phòng, rồi kéo một chiếc ghế ra, lật một cuốn sách chờ cơm.

Ngoài cổng lớn, một tiểu tư cất giọng gọi:

"Lý gia có nhà không?"

Lý Tang Nhu ngẩng đầu, ra hiệu cho Hắc Mã ra xem.

Hắc Mã ra ngoài rồi quay lại rất nhanh, nhảy chân sáo đến trước mặt Lý Tang Nhu.

"Lão đại, lão đại! Là Thế tử gia! Nói là mời người uống trà nói chuyện!"

Lý Tang Nhu gấp sách lại, đứng dậy đi ra ngoài.

Hắc Mã mắt tròn xoe nhìn theo bóng lưng Lý Tang Nhu, giơ tay vẫy vẫy.

Đây là lời mời của Thế tử gia!

Hắn rất muốn đi!

Nhưng đây chắc chắn là chuyện lớn, có khi lại là một vụ làm ăn mười vạn lượng bạc. Lão đại chưa lên tiếng, hắn không dám mở miệng.

Lý Tang Nhu ra ngoài, theo chân tiểu tư đi qua hai con hẻm, rẽ ba bốn lần, rồi vào một tửu lầu từ cửa sau.

Trong gian phòng riêng dưới bóng cây xanh, Cố Hi quay lưng ra cửa, đang nhìn ra ngoài cửa sổ. Nghe thấy tiếng động, hắn quay lại, thấy Lý Tang Nhu bước vào, khẽ gật đầu:

"Nghe nói Lý cô nương đã mua nhà, chúc mừng."

"Đa tạ."

Lý Tang Nhu cúi người mỉm cười.

"Mời ngồi."

Cố Hi vừa ngồi xuống vừa ra hiệu cho Lý Tang Nhu.

Lý Tang Nhu ngồi đối diện Cố Hi, nhìn hắn rót một tách trà, đẩy đến trước mặt mình.

"Chuyện buổi sáng, cô nương xử lý rất tốt."

Cố Hi nhìn Lý Tang Nhu.

Lý Tang Nhu chỉ mỉm cười, không đáp lời.

Hắn mời nàng đến, chắc chắn không phải để nói với nàng rằng chuyện buổi sáng nàng xử lý rất tốt.

"Chuyện ta bị ám sát, điều tra đến nay, những nơi khác đều ổn, chỉ có bên thành Giang Đô là gặp khó khăn."

Cố Hi im lặng một lát, rồi nói thẳng.

Vị Lý cô nương này thông minh, nhạy bén hiếm có, hơn nữa, chuyện hắn bị ám sát cũng không cần phải giấu giếm trước mặt nàng.

"Lúc này đến thành Giang Đô quá mạo hiểm. Hơn nữa, chuyện thế tử bị ám sát liên lụy quá lớn, huynh đệ chúng tôi không muốn dính vào tranh đấu triều đình."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play