Diễm Nương nhìn về phía Vệ Phúc, Lý Tang Nhu thuận theo ánh mắt nàng, nhìn Vệ Phúc đang chống khuỷu tay lên đùi, hai tay ôm đầu.
"Sau đó, chúng tôi thành thân. Hắn nói hắn nhất định sẽ khiến tôi được thơm lây, được con cháu đầy đàn, trở thành người vợ có phúc nhất trong huyện, để đến khi về già, vẫn được người trong mười dặm tám làng kính trọng một tiếng lão thái thái.
"Hắn bảo tôi chờ hắn."
Lời Diễm Nương ngừng lại, nước mắt lấp lánh trong mắt, nàng nghẹn ngào một lúc rồi mới nói tiếp:
"Hắn đi được nửa năm thì quan phủ gửi giấy báo tử của hắn về.
"Tôi sống, lay lắt qua ngày, không phải để chờ hắn, tôi đã ngỡ hắn chết rồi.
"Tôi lay lắt qua ngày, là vì mỗi khi nghĩ đến hắn, tôi lại không thấy khổ nữa. Tôi nghĩ đến hắn, liền cảm thấy hắn vẫn còn sống. Nếu tôi chết đi, sẽ không còn ai nhớ đến hắn, và dường như, hắn sẽ chết thật."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT