Thiên tử tựa hồ cũng không tính toán thay đổi khẩu vị của mình. Có lần đầu tiên, liền sẽ có lần thứ hai, thứ ba. Dù sao cũng từng là người hiện đại, mùa hè còn chưa qua, Giang Ngọc Tuần đã miễn dịch với hai chữ “chúng ta”, đồng thời buông xuôi mặc kệ.
Nhưng Tang công công và Trang Hữu Lê, những người vô tình nghe được hai chữ này, lại kinh hãi như gặp quỷ, mất mấy ngày mới hoàn hồn.
________________________________________
Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, đến cả nước sông Di Hà cũng bị phơi đến nóng bỏng. Việc thi công hai bên bờ sông theo đó tạm dừng, bình nguyên khó được yên lặng trở lại.
Mấy chục cỗ xe ngựa từ phía tây quan đạo tiến đến, từ từ hướng về Tiên Du Cung. Những người trên xe ngựa tuy phong trần mệt mỏi, nhưng ai nấy mặt mày hồng hào, hoàn toàn không thấy chút mỏi mệt nào. Nhìn thấy trạm gác quen thuộc, sứ thần lập tức hưng phấn nói: “Đến Chiêu Đô rồi —”
Bất tri bất giác đã hơn nửa năm trôi qua. Nhìn thấy cung thất quen thuộc lại xa lạ ở đằng xa, trong lòng hắn nửa là căng thẳng nửa là mong chờ.
Vị Khắc Hàn nhân ngồi chung một cỗ xe ngựa với sứ thần, theo đó ngước mắt nhìn về phía Tiên Du Cung tọa lạc giữa sườn núi. Hôm nay trời quang mây tạnh, từ dưới chân núi nhìn lên, cung điện kiến trúc trên cao nửa ẩn trong mây, quả nhiên là mờ mịt tráng lệ đến cực điểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play