Nguyễn Tinh Thư không thể phản bác được gì, chỉ đành cùng Vưu Trĩ An đứng bên cạnh nhau, cả ánh mắt cũng không thèm liếc về phía Sở Hạc Châu lấy một cái.
Vì bất ngờ xảy ra sự cố, tiết thể dục giữa giờ bị hủy bỏ, tất cả học sinh đều đi về phía khu giảng dạy.
Nguyễn Tinh Thư hoàn toàn không ý thức được mình trong đám người trông nổi bật đến mức nào, dáng người mảnh khảnh như trúc non, gương mặt lại xinh xắn đến không chịu nổi. 
Dù rõ ràng không ngửi thấy bất kỳ tin tức tố nào, nhưng người khác lại cảm thấy như cậu tỏa ra mùi sữa dịu ngọt khắp người.
Đi bên cạnh là Vưu Trĩ An, cao lớn nổi bật, vừa nhìn là thấy. 
Còn Nguyễn Tinh Thư thì không giống một Omega thông thường, cũng chẳng giống một Beta, nhưng cái mùi dễ chịu kia lại khiến người ta vô thức bị thu hút. 
Hai người cùng đi bên nhau, hoàn toàn không nhận ra sau lưng đã có không ít ánh mắt dõi theo.
Một ngày học trôi qua, Nguyễn Tinh Thư nghiêm túc nghe giảng, lại cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều so với lúc còn học ở trường tư lập.
Tan học, Nguyễn Tinh Thư đến văn phòng của thầy Giản Tư để lấy lại cây violin mình đã gửi nhờ từ lúc mới đến.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play