Vưu Trĩ An cười thầm hai tiếng, ngồi sau lưng Sở Hạc Châu mà cười đau cả bụng. 
Cậu ấy nghĩ mình như vậy có hơi không đúng lắm, quá trêu chọc Sở ca rồi.
Kha Thời Giai ngẩng đầu nhìn Vưu Trĩ An một cái: 
“Cậu cười gì đấy? Kể cho tôi nghe với.”
“Biến biến biến, không có gì hay mà kể cho cậu đâu.” 
Vưu Trĩ An đẩy Kha Thời Giai ra. 
Vẫn là bé Thư Thư tốt nhất, cùng nhau làm bạn cùng bàn thật tuyệt vời!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play