Sau hai ngày dừng chân ngắn ngủi, hoàn tất việc bàn giao và triển khai, Jofar dẫn binh xuất phát.
Mấy vạn chiến sĩ rút khỏi Jerusalem trong tiếng gầm rú của áo giáp và ngựa.
Dân chạy nạn nằm dựa vào tường bên vệ đường, áo quần rách rưới, chân co lại, nhìn chằm chằm bóng lưng những người lính Ai Cập vũ trang đầy đủ đang rời đi một cách vô hồn, những người dân Jerusalem và các tăng lữ vẫn còn một tia hi vọng đứng một mình ven đường, chắp tay trước ngực thì thầm những lời cầu nguyện.
Bây giờ bọn họ thuộc về Ai Cập.
Đối với bọn họ mà nói, đây đã là tin tức tốt nhất mà Jerusalem nghe được trong suốt những năm qua, việc bọn họ gửi lời chúc phúc và hoa tươi vì người thống trị mới sắp đi chinh chiến là hoàn toàn hợp lý.
Nhưng thật không may, hiện tại họ quá nghèo, đừng nói tới hoa, đất đai cằn cỗi đến mức ngay cả một hạt lúa mì cũng không mọc nổi.
Bretton, Abbeliu và những người khác cưỡi ngựa, trông như người anh hùng trong bộ áo giáp và áo choàng giữa đội ngũ khổng lồ. Hắn đau đầu nhìn bộ dạng nghèo khó của tòa thành mới thu phục, không nhịn được nhìn về phía chiến xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT