Đã beta (^○^)
Chuyện Uchiha Itachi vẻ mặt mờ mịt trở về nhà thì tạm không nhắc đến. Chỉ nói rằng kể từ ngày đó, Irene chính thức xem như đã đặt được nửa chân vào cuộc sống an ổn ở Làng Lá. Cô cũng chẳng buồn truy cứu thêm lời nói dối mình đã buột miệng nói ra hôm trước. Mắt đổi màu thì đổi màu, rốt cuộc vì sao lại như vậy thì… biết để làm gì chứ?
Sau lần được Uchiha Itachi dẫn đi dạo quanh khu chợ trong làng, Irene đã nhanh chóng quen đường quen lối, rảnh rỗi là cô lại tự mình đi dạo loanh quanh.
Căn nhà gỗ vốn đơn sơ nay dần dần được lấp đầy đủ thứ đồ dùng. Gương, pha lê, cùng vài món đồ sinh hoạt hiện đại thường thấy trong gia đình cũng đã có đủ.
Dưới sự nỗ lực của Irene, căn nhà nhỏ ngày càng thêm hoàn thiện, ấm áp và có sức sống.
Trong lúc cô bận rộn sắp xếp lại cuộc sống, vợ chồng Namikaze Minato cũng thường xuyên tới thăm. Ngoài ra, Uchiha Itachi cũng hay dẫn theo em trai ghé qua chơi.
Có lẽ vì đêm Cửu Vĩ tập kích làng để lại bóng ma tâm lý, trong tiềm thức Uchiha Itachi cảm thấy em trai ở đây sẽ an toàn hơn.
Nhắc tới Cửu Vĩ, Namikaze Minato lại không hề vội vàng đem nó về. Mỗi ngày hắn đều ghé qua nhìn một chút, thấy nó vẫn ngoan ngoãn ở lại chỗ Irene, cũng không nói thêm gì. Dù sao nó không quậy phá gì, chẳng làm tổn hại đến xung quanh, còn ngoan ngoãn nghe lời, hắn càng thêm yên tâm.
Cửu Vĩ cũng mừng thầm trong bụng. Ở đây tự do tự tại, chủ nhà lại dễ tính. Chỉ cần không phá hoại môi trường hay làm hại động vật trên đảo, nó muốn làm gì thì làm, thích đi đâu cũng được. So với việc bị phong ấn vào người Jinchuriki đúng là thoải mái hơn hẳn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT