“Chú ba đã đem suất đi làm của anh cả cho người ngoài rồi! EM nói xem mẹ mà tỉnh lại thì sẽ phản ứng thế nào?”
“Lần này chắc chắn mẹ không bỏ qua đâu!” Cô em út hầm hầm tức giận nói.
“Cũng chưa chắc đâu. Chú ba vốn là cục cưng của mẹ mà, chuyện gì mẹ chả bao che cho chú ấy.”
“Nhưng mà anh ba làm vậy là quá đáng thật. Sao có thể lấy suất làm việc quý giá của anh cả mà cho người ngoài chứ?”
Nghiêm Mai Thanh liếc nhìn sang chị dâu cả đang ngồi im lặng bên cạnh, mặt chị ấy lúc này trắng bệch như tờ giấy, bèn lên tiếng cổ vũ:
“Theo em thấy, chuyện này phải làm cho ra lẽ. Có làm ầm lên cũng phải đòi lại công việc này cho bằng được. Thời giờ xin được việc trong xưởng điện tử đâu có dễ.”
“Làm sao mà đòi lại được? Ngụy Thục Lan đã vào làm được hai tháng rồi, giờ nói đổi người chắc chắn bên xưởng cũng sẽ không chịu.” Em chồng Lý Tú Mỹ nhíu mày nói.
“Vậy thì để nhà họ Ngụy bỏ tiền ra đền. Không thì chúng ta kéo nhau đến tận xưởng làm lớn chuyện. Việc này không ai được sống yên đâu!” Nghiêm Mai Thanh gay gắt đề nghị.
…
Trong phòng, Cát Dữu nằm bất động trên giường, hai mắt cô trống rỗng.
Gương mặt cô nhăn nhó đầy đau đớn và đang cố gắng hít thở thật chậm để xoa dịu cơn nhức đầu như muốn vỡ đầy ra kia. Ký ức lộn xộn cứ ào ạt kéo về khiến Cát Dữu cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung.
Đáng thương thay, kiếp trước Cát Dữu cô chính là kiểu người làm việc quần quật theo kiểu 996, đến giây phút cuối cùng của đời mình thì cô vẫn còn đang thức trắng đêm chỉnh sửa bản kế hoạch.
Vậy mà sáng ra đã xuyên không – không đau không đớn, cô trực tiếp trở thành một bà mẹ trung niên có con cháu đầy nhà, chính thức bước vào cuộc sống “nghỉ hưu an nhàn”.
Không phải sinh con, còn có người lo cho dưỡng già… Cát Dữu hai tay chắp lại trước ngực, cảm ơn “ông thần xuyên không” đã ban cho cô một phần đời mới.
Nguyên chủ tên là Cát Tiểu Hoa năm nay cũng đã hơn bốn mươi tuổi, có ba trai một gái, chồng tên là Lý Quý đã mất sớm.
Hai con trai đầu đã lập gia đình và có con, đứa con trai thứ ba hiện đang học cấp ba, cũng là đứa học hành giỏi giang, là niềm tự hào của cả nhà. Cô con gái út năm nay mười lăm tuổi, xinh xắn dễ thương khiến bà mối tới nhà ngỏ lời gần như không dứt.
Sau khi tiêu hóa xong đoạn ký ức hỗn loạn, gương mặt Cát Dữu lộ rõ vẻ kỳ lạ.
Lý gia?
Lý Kiến Hoa, Lý Tú Mỹ, Ngụy Thục Lan?
Những cái tên này… sao mà quen quá vậy?
Chẳng phải cô vừa đọc xong bộ truyện điền văn niên đại có dàn nhân vật này hay sao?
Nữ chính – Ngụy Thục Lan sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ, vậy mà cố gắng vươn lên mạnh mẽ rồi trở thành một “đóa sen trắng” cứng cỏi. Không chỉ có ngoại hình ưa nhìn mà còn có tâm tính lương thiện, năng lực vượt trội.
Ngụy Thục Lan cùng nam chính tay nắm tay chống lại đủ trò thủ đoạn của giám đốc nhà máy. Sau này vì hiệu quả sản xuất của nhà máy xuống dốc, nam chính liều lĩnh ra ngoài khởi nghiệp. Ngụy Thục Lan cũng từ chức theo, hai người cùng nhau thành lập công ty rồi sau lại sự nghiệp thăng hoa, tình cảm viên mãn.
Ngụy Thục Lan nhờ vào việc tích lũy các mối quan hệ mà khéo léo mở đường làm ăn, tự tay lập nên công ty và trở thành hình mẫu nữ cường trong thời đại mới -một biểu tượng khiến bao độc giả tôn sùng gọi là “vợ nhà người ta”.
Cát Dữu đọc đến đoạn nữ chính dần dần trưởng thành, trở thành người phụ nữ mạnh mẽ nhưng bản thân cô chẳng thấy rung động gì mấy.
Ngược lại, Cát Dữu lại đặc biệt ấn tượng với nam phụ đầy si tình trong truyện nhưng là ấn tượng theo kiểu khó chịu, thậm chí thấy ghê tởm.
Nam phụ lúc nào cũng đóng vai “người cho đi không cần hồi đáp”, hết lòng sưởi ấm và cung cấp tài nguyên cho nữ chính.
Ví dụ như nam phụ đã lấy trộm suất chuyển ngành vào nhà máy vốn thuộc về anh trai cả mình - một quân nhân xuất ngũ đưa cho nữ chính.
Rồi đến khi anh trai cả bắt đầu khởi nghiệp, nam phụ còn nhanh tay hơn một bước, âm thầm lấy sạch số tiền tích góp cả đời của bà mẹ để đưa cho nữ chính làm vốn tích lũy ban đầu.
Đáng nói hơn cả là mỗi lần Lý Tú Mỹ - em gái nam phụ xảy ra mâu thuẫn với nữ chính, nam phụ liền biến thành “thẩm phán công lý” luôn luôn đứng về phía nữ chính, không ngần ngại quát mắng em gái ruột ngay trước mặt bao người.
Cô em gái Lý Tú Mỹ vì thế mà bị mất mặt hoàn toàn, danh tiếng ngày càng xuống dốc.
…
Dựa vào chừng đó “đóng góp”, nam phụ cũng từng chiếm một góc nhỏ trong trái tim nữ chính.
Nhưng rồi đến khi nam chính xuất hiện giỏi giang hơn, nổi bật hơn thì nam phụ này lập tức bị nữ chính loại ra khỏi cuộc chơi không thương tiếc.
Lẽ ra khi thấy “đóa hoa mình dày công chăm bón” bị người khác hái mất, nam phụ phải tỉnh ngộ mới phải. Nhưng không, tên ngốc đấy lại càng đi xa hơn, đem luôn cả sổ tay chăm hoa trao cho nam chính rồi im lặng rút lui, tiếp tục chờ đợi.
Một màn si tình không thể ca ngợi nổi, mang “tinh thần liếm cẩu” phát huy đến mức tận cùng.
Tổng thể mà nói quá trình trưởng thành của nữ chính ở giai đoạn đầu gần như hoàn toàn nhờ vào sự hy sinh của người nhà họ Lý.
Ngoại trừ “chú chó trung thành” Lý Kiến Hoa - nam phụ thì không một ai trong nhà họ Lý có được kết cục tốt đẹp.