Bước ra sau Lục Miểu Miểu, Hoàng Hoành Hâm lập tức phản bác:
“Cái kia rõ ràng là tôi hào phóng nhường cho cô! Làm gì có chuyện là cô tay nhanh hơn tôi?”
Lục Miểu Miểu lại tưởng Hoàng Hoành Hâm đang nói đỡ cho mình để vãn hồi chút tôn nghiêm. Cô ra vẻ thành thật vỗ vỗ vai hắn, cười nói:
“Không sao đâu đầu trọc, tay anh chậm hơn tôi cũng không phải chuyện gì mất mặt. Vậy đi, lần sau nếu có động thực vật biến dị chết ở cửa nhà tôi, tôi nhường anh nha?”
Hoàng Hoành Hâm trợn mắt: “Ai muốn cô nhường?!”
Hai người đấu võ mồm ầm ĩ đến vui vẻ, dù Lục Miểu Miểu cho rằng Hoàng Hoành Hâm đang cố tỏ ra tốt bụng, nhưng Phòng Du cảm thấy hắn đang nói thật.
Bên kia, Tiền Thiên Hoa, Quan Lan và Trương Như Ninh đi một vòng quanh khu chăn nuôi, cảm thấy cực kỳ hài lòng. Đặc biệt chuồng gà, chuồng heo và chuồng bò phía sau rất hợp lý, chuồng gỗ có vách ngăn, heo và bò không chạy lung tung, dễ quản lý. Chuồng bò còn có vách hẹp vừa đúng một con bò vào, Tiền Thiên Hoa nghi ngờ đây là chỗ để vắt sữa bò.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT