Phòng Du đau đầu nhất chính là đống nội tạng động vật và huyết vịt, huyết heo. Bởi những thứ này tuy không phải không thể ăn, nhưng thịt biến dị dù có tốt đến đâu cũng không phải loại thực phẩm phổ biến, nếu bỏ đi cũng chẳng tiếc. Hơn nữa, phần lớn số thịt này đều là "được tặng", cũng có thể mang đến trung tâm đổi tích phân. Tuy không đáng giá như các loại động vật biến dị còn nguyên vẹn, nhưng dù chỉ đổi được vài trăm tích phân thì cũng không lỗ. Vứt bỏ đi thì phí quá.
Nhưng nội tạng và máu lấy từ gia súc nuôi lại không giống thế. Nếu chế biến tốt, vẫn là món ngon. Dù sao những con gia súc gia cầm này đều được mọi người chăm chút nuôi lớn, vứt nội tạng đi thì thật quá lãng phí. Tuy nhiên, lượng nội tạng không nhiều, không thể so với mấy trăm cân thịt, lại không thể chất đống lung tung, chiếm mấy ô kho hàng cũng thấy lãng phí.
“Haiz…” Phòng Du thở dài, vẫn chưa nghĩ ra cách xử lý tối ưu, chỉ thuận miệng nói:
“Lòng bò thì cứ lấy ra cho dì Lan nấu một nồi phá lấu cho mọi người ăn đi. Người đông như vậy chắc cũng ăn hết. Nhưng mà về sau mấy món nội tạng này xử lý sao cho gọn đây…”
Chẳng lẽ ngày nào cũng ăn phá lấu?
Bên cạnh, Tiết Uẩn cũng đang suy nghĩ. Đúng là mấy thứ nội tạng này vừa chiếm chỗ vừa khó bỏ đi. Làm sao để sử dụng hiệu quả kho hàng cũng là một vấn đề nan giải.
“Nếu không... hỏi thử ý quân đội xem sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play