Tống Oanh Thời kinh ngạc: “Chó gì mà không ăn cẩu lương? Có phải là chỉ ăn đồ anh cho không?”
Chu Lê: “Không phải đâu. Hôm trước tôi bận nên để Tiểu Ngũ cho ăn, nó vẫn ăn đấy. Tôi nghĩ là do nó từng bị ngược đãi, nên thấy cẩu lương là sợ, tạo thành bóng ma tâm lý.”
Hắn trầm ngâm vài giây, nghiêm túc bịa chuyện: “Ví dụ như có người từng trộn cẩu lương với mảnh thủy tinh để ép nó ăn chẳng hạn. Tội nghiệp quả Đản Đản… À không, Hoan Hoan á!”
Quý Thiếu Yến không thèm ngẩng đầu, trong lòng: “Ờ, đầu ngươi có hố ta biết rồi.”
Tống Oanh Thời lại cảm thấy rất có lý, đau lòng mà xoa xoa đầu Husky. Sau đó mới nghiêm túc nhìn Chu Lê hỏi: “Rốt cuộc anh có chuyện gì vậy?”
Chu Lê dời mắt khỏi Husky, lấy ra hai tờ giấy đưa cho cô xem.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play