Quý Thiếu Yến không phải ngốc, kiểu gì cũng không chủ động ấn.
Ngay khi sắp bị túm lấy cái móng nhỏ để ép chơi, anh lập tức dịch hai bước, làm bộ khát nước rồi lạch bạch leo xuống giường uống nước. Uống xong lại ung dung quay về, bộ dạng ngoan ngoãn vô tội như chưa từng xảy ra chuyện gì, còn đặc biệt thân thiết mà lại gần ngốc bạch ngọt nằm bò.
Chu Lê lặng lẽ nhìn cái đống lông xù xù kia bên cạnh, tâm tình lẫn lộn.
Tiền đồ thiếu gia à... kỳ thật tôi biết anh là người, anh tin không?
Hắn cũng không định vạch trần, chỉ là muốn chơi tiếp một ván. Nhưng vừa liếc xuống món đồ chơi thì lại hơi khựng lại, sao nãy giờ ấn hoài mà không bị cắn? Chẳng lẽ hàng lỗi?
Thế là hắn tiện tay ấn đại một cái — "Phập" — đầu chó há miệng, hàm răng lớn bổ tới, suýt tí cắn trúng tay!
Chu Lê giật nảy mình, hét "Auuu!" một tiếng, rồi mới phát hiện thật ra không đau, liền gỡ ra kiểm tra: "Hóa ra không phải hư."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT