Chu Lê không biết Quý thiếu gia nghĩ gì về mình.
Nếu biết, chắc chắn hắn sẽ phun rượu ngay tại chỗ. Hắn dắt nguyên một đám người đi vây đánh "cha ruột", hung hăng đến thế, mà lại bị xếp vào loại ngốc bạch ngọt?
Dĩ nhiên, nếu biết định nghĩa "ngốc bạch ngọt" trong mắt Quý thiếu gia, thì hắn cũng chẳng đến nỗi phun thật.
Quý Thiếu Yến từ nhỏ đã sống khổ, lòng dạ sớm thành đá.
Trong mắt anh, kiểu người mỗi ngày tươi cười rạng rỡ như thiếu vài bộ phận não ấy, đều gọi là ngốc bạch ngọt. Chu Lê chẳng qua là kiểu ngốc bạch ngọt biết cào người thôi, bản chất chẳng khác nhau là mấy.
Chu Lê rất tự hào về thái độ sống lạc quan sáng chói như ánh mặt trời của mình, nhưng trong mắt Quý thiếu gia thì đó là kiểu người... đầu thiếu gân. Nếu biết, chắc hắn đã nghịch thiên tới mức đạp chó luôn rồi.
May mà Chu Lê hoàn toàn không biết gì cả, còn đang kiếm cái ly nhựa từ chỗ ông chủ, rót nước cho Quý thiếu gia uống để khỏi nghẹn khi ăn bánh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play