Tiêu Mẫn không ngờ hôm nay mình lại may mắn đến thế. Sau khi được chuyển chính thức, lương tăng gấp đôi, phiếu lương thực cũng tăng thêm 5 cân. Cuộc sống thật mỹ mãn.
Vừa rồi cô lại nhận được một tấm vải bông nền trắng họa tiết nhỏ từ Lý Quế Hoa. Tấm vải dài 2m, rộng 1m, có thể may được vài bộ quần áo mùa hè cho con gái. Nếu còn thừa, cô cũng có thể may một bộ đồ mặc ở nhà cho mình.
Tấm vải này sau khi mang về, cô đưa ngay cho chị dâu cả. Tiêu Mẫn nói cho chị dâu cả biết nhu cầu của mình: “Chị xem may cho Ngoan Bảo hai bộ quần áo mùa hè, làm hơi rộng một chút để năm sau vẫn mặc được. Còn em thì may một chiếc áo, loại cộc tay mặc mùa hè là được. Vải còn thừa thì chị cứ tùy ý xử lý.”
Cô tính toán chắc chắn sẽ còn thừa khá nhiều vải. May một chiếc áo cho con gái chị dâu là đủ. Coi như là thù lao cho chị dâu cả.
Tay nghề may vá của chị dâu cả rất tốt, có thể may tay mà đẹp như may bằng máy khâu. Chị chỉ cần ướm thử một chút là biết tấm vải Tiêu Mẫn đưa còn thừa rất nhiều.
"Thế này không được đâu..." Chị dâu cả cố tình kéo dài giọng.
"Sao lại không được? Không đủ sao?" Nói đến việc may vá, Tiêu Mẫn cũng mù tịt. Ngày xưa, mẹ nuôi của cô cũng không giỏi may vá, nên Tiêu Mẫn được bà nuôi lớn đương nhiên cũng không biết gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT