Triệu Cúc nghĩ như vậy, trong lòng thấy ấm ức, nhưng nếu phải bỏ việc ở nhà trông con, chị ta lại cảm thấy thiệt thòi, dù sao ở công trường cũng không có nhiều việc, lại không phải nhìn bà mẹ chồng làm chị ta bực mình, mà mỗi tháng còn có hai mươi đồng.
Nhưng chị ta luôn nghi ngờ rằng khi chị ta không có ở nhà, liệu mẹ chồng có đối xử tệ bạc với con chị ta không.
Khi nảy sinh nghi ngờ như vậy, chị ta nhìn mọi thứ đều không thuận mắt. Quay lại, chị ta kéo đứa con lớn hơn là Mao Đản sang một bên và hỏi nhỏ: “Mao Đản, con nói thật với mẹ, khi mẹ không có nhà, bà nội có đối xử tệ với con không?”
Chị ta sợ Mao Đản không hiểu, còn cố tình lấy ví dụ: “Ví dụ như có cho em ăn gì mà không cho con và Cẩu Đản ăn không?”
Nếu chị ta hỏi bà nội Mao Đản và thím đã cho con ăn gì, Mao Đản có thể kể cho chị ta nghe một loạt những món mà bình thường không được ăn, nào là bánh bao thịt, kẹo.
Nhưng đương nhiên cũng có những thứ mà Ngoan Bảo được ăn mà Mao Đản không được ăn, ví dụ như sữa bột.
Đứa trẻ rất ngây thơ, mẹ hỏi sao thì trả lời vậy. Mao Đản nghĩ một lúc, nói rất nghiêm túc: “Em ăn gì làm sao con biết được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play