An Trí Viễn biết con trai lớn nhà mình vẫn luôn không ưa Chước Bảo, còn lo rằng chúng nó vừa gặp mặt sẽ lại đánh nhau, không ngờ Chước Bảo lại trực tiếp lơ đi, tránh được một màn đối đầu thành công.
An Trí Viễn khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Anh xoa đầu An Cẩn: "Con trai, thay đồ đi, trong nhà ấm, ra mồ hôi là dễ bị cảm đấy."
Nhưng An Cẩn không ngoan ngoãn cởi áo phao ra, mà lại nhìn Lục Dư đang thuần thục mặc quần áo cho An Dư Chước, rồi lại nhìn theo hai đứa chạy ra ngoài sân.
Bốn phía cửa sổ sát đất đã phủ một lớp sương trắng, nhìn qua có thể thấy cây cối ngoài sân trước của biệt thự cũng đã treo đầy những tinh thể băng bạc. Tuyết bay lả tả, tựa như một thế giới cổ tích, dưới gốc cây, hai đứa trẻ đang cùng nhau đắp người tuyết, trông vô cùng thân mật.
An Trí Viễn đợi nửa ngày không thấy con trai lớn đáp lời, liền hỏi dò: "Hay là con ra chơi cùng các em đi?"
An Cẩn lập tức quay đầu lại, khinh thường nói: "Con không thèm chơi với nó."
Rồi lại vờ như lơ đãng hỏi: "Thằng nhóc kia là ai? Sao An Dư Chước lại gọi nó là anh?"
An Trí Viễn liền kể tóm tắt thân phận và hoàn cảnh của Lục Dư, "Lục Dư là một đứa trẻ đáng thương, biết chịu khó, lại rất có mắt nhìn, EQ rất cao. Tiểu Cẩn, con có thể chơi nhiều hơn với những đứa trẻ như vậy."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT