Nhớ lại kiếp trước, cậu luôn gánh vác mọi việc, không để mẹ phải đối mặt với bất cứ điều gì. Bản thân cậu cũng mệt mỏi, người mẹ đã làm bà chủ gia đình hơn hai mươi năm cũng ngày càng mất đi chính mình…
Còn bây giờ, bước đầu tiên quay trở lại sự nghiệp của mẹ đã cho cậu thấy được sức hấp dẫn và năng lực của mẹ mình.
An Dư Chước vắt chéo đôi chân nhỏ, nghĩ: Có hay không một khả năng, mẹ vốn dĩ đã rất giỏi? Có lẽ phụ nữ không chỉ có một thân phận “mẹ”, cô càng nên làm chính mình, rồi bạn sẽ phát hiện, cô thật ra có thể một mình gánh vác một phương.
“Các bé cưng ơi ~!”
Hoàng Bồi Lương đẩy cửa bước vào, nhiệt tình hỏi: “Có bạn nhỏ nào muốn uống sữa không?”
An Cẩn: “…”
An đại thiếu gia dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc liếc nhìn đạo diễn Hoàng: “Em trai cháu đã ăn no căng rồi ——”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT