Bên trong lương đình không thắp nến, chỉ nương theo ánh trăng thanh lãnh. Dạ Thiên Phong thấy một bóng người mặc y phục màu chàm đang ngồi đối ẩm một mình dưới trăng.
Trình Thư Viễn không đi tìm hắn châm ngòi gây sự, lại có nhã hứng uống rượu thế này sao?
Hắn bước về phía lương đình.
Một cánh tay của Trình Thư Viễn vẫn còn quấn băng vải, đôi mắt hồ ly ẩn giấu vẻ sắc bén, không còn đa tình như thường ngày. Ánh trăng nghiêng nghiêng chiếu lên người hắn, phảng phất vài phần cô tịch.
Hắn lười biếng dựa vào ghế gỗ trong đình, chân vương vãi bảy tám vò rượu, trong bàn tay thon dài trắng nõn vẫn còn cầm một vò.
Thấy Dạ Thiên Phong đi tới, hắn cũng kinh ngạc trong thoáng chốc, đuôi mắt tinh xảo khẽ nhếch, khoé môi cong lên một nụ cười như có như không.
"Muộn thế này rồi, phò mã chuẩn sao lại tới đây?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play