“Ma chủng?” Kính Như Ngọc nhắc lại bằng giọng điệu mỉa mai như thể vừa nghe được điều gì buồn cười lắm. Sau đó ả lạnh lùng nhìn Tạ Thức Y: “Ngươi quả là một gã điên rồ, Tạ Ứng. Bao năm qua không biết có bao nhiêu người vô tội bị ngươi giết chết dưới danh nghĩa “trừ ma”. Ngươi muốn giết ta cũng không cần phải gán cho ta tội danh ma chủng làm gì. Tu đến hóa thần, bản thân có phải ma chủng không chẳng lẽ ta còn cần ngươi đến báo hả?!”
Ả càng nói càng giận dữ với cặp mắt đỏ ngầu.
Tạ Thức Y không đáp mà chỉ ngẩng đầu nhìn lên trên.
Ngọn lửa trắng thuần đã bao vây toàn đại điện. Trận mưa lửa không ngừng trút xuống khiến hết thảy xà nhà, cột đá, vách tường đều ngả nghiêng sắp nát.
Kính Như Ngọc tiến lên, nét mặt ả u ám: “Không cần nhìn, toàn bộ cửa ra của bí cảnh Đinh Lan đều bị lửa trời Xích Linh thiêu rụi. Các ngươi mọc cánh cũng chẳng thoát nổi đâu.” Đoạn ả cười gằn đầy đắc ý: “Tạ Ứng, nể tình quen biết đã lâu, ta có thể cho ngươi cơ hội để lại lời trăng trối. Ngươi có muốn nói gì không.”
Tạ Thức Y nhếch miệng, ánh mắt lạnh băng.
Hắn không thích nói chuyện mà cũng chẳng ham giải thích mưu kế hay ân oán của mình. Có thể nhận định rằng ngoại trừ Ngôn Khanh ra thì hắn hoàn toàn không có hứng trò chuyện với ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT