Ba bảy, ba tám, ba chín, bốn mươi, bốn mốt…
Dọc theo vết máu Tạ Thức Y lưu lại, Ngôn Khanh đi hết con đường từ cổng Thần cung đến trước cánh cửa đóng kín.
Mỗi lần niệm đến bốn mốt là bước chân sẽ cùng đường, cánh cửa nặng nề đóng chặt sẽ choán trọn tầm mắt.
Thể hồn của Ngôn Khanh nửa thực nửa mơ, khuôn mặt cũng theo đó tái nhợt như sắp tan vào không khí. Cặp mắt đen nhánh của y lẳng lặng nhìn cánh cửa đá xanh nghiêm nghị.
Biển Thương Vọng là chốn của Thần, hơi thở của Thần tràn khắp không gian làm Ngôn Khanh, dù không có thân xác, vẫn cảm nhận được nỗi đau đớn tột cùng.
Vết máu dây ra từ quần áo Tạ Thức Y ban đầu nay lại bị máu Ngôn Khanh phủ lấp.
Y đếm được rất nhiều số bốn mốt. Y phải nhờ đến những con số ấy mới có thể khiến lòng lắng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT