Đăng vào 03/04/2022Ngôn Khanh cười khẽ, đoạn lười biếng nói: “Không ngờ ta lại có thể gặp được người Ma vực ở châu Nam Trạch này, thật là khéo quá.”
Ánh trăng vàng mờ chiếu sáng dung nhan y. Tóc đen như thác, mặt mày như tranh. Đuôi mắt khẽ cong, môi màu đỏ thẫm, nụ cười có cái vẻ nguy hiểm thiên tà. Cung cách nói chuyện thiếu đứng đắn, một kiểu tiêu sái khá đặc trưng của tuổi thiếu niên.
Chẳng qua người này, toàn Ma vực không ai dám đối xử với y như với một thiếu niên. Đặc biệt là khi chứng kiến sợi dây đỏ gieo rắc ác mộng quấn giữa những ngón tay y.
Con ngươi của lão lúc này đã co thành một chấm.
[Dây đỏ vào não, xuyên cắt mây mù, sau đó sẽ tóm lấy yểm từ trong biển ý thức và lạnh lùng cắt nát nó thành vô vàn mảnh vụn.]
“A a a!!” Lão già bỗng hét lên, hai tay ôm đầu và ngã khuỵu xuống đất.
Tay cuốn hồng ti, Ngôn Khanh chậm rãi nói: “Nếu ngươi xem thường Thượng Trùng Thiên như vậy thì chi bằng kể chuyện ta nghe xem sao?” Rồi chớp chớp mắt, y lại nói: “Hẳn là ta đủ tư cách chứ, thành chủ thành Minh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play