Chín nghìn chín trăm bậc thềm. Với phàm nhân, nó xa xôi đến không thể chạm tới, nhưng với tu sĩ, chẳng qua chỉ là một đoạn đường tương đối dài mà thôi.
Càng đi lên trời cao, Ngôn Khanh càng hưng phấn, dù chẳng rõ mình đang phấn khích điều gì.
Từng bước chân trên bậc thang tiên này, cứ như hắn đang cùng Tạ Thức Y của thời thiếu niên đi qua một khoảng thời không xa xôi. Cái này gọi là gì nhỉ, có chung vinh dự?
Bất Đắc Chí tỉnh dậy. Nó chui ra từ tay áo hắn, vừa thấy mình đang ở vạn trượng trời cao thì hồn vía lập tức bay lên chín tầng mây. Nó vội vàng chui đầu trở lại, coi như không biết gì sất. Ngáp một cái, tiếp tục ngủ.
Trước sơn môn Vong Tình Tông trồng đầy hoa mai. Nơi đây địa thế cao, nhiệt độ lạnh, nên vào thời tiết này, hoa mai cũng nở rộ khắp núi đồi. Bên cạnh thang mây là mấy chục ngọn núi ngoại phong sừng sững, hoa mai nở trên vách đá treo leo của mỗi ngọn núi. Màu đỏ rực rỡ như ráng chiều.
Cánh hoa theo làn gió nhẹ lướt qua thiên địa nhân gian, lả tả rơi xuống bậc thềm mây, trải thành một con đường đỏ thắm.
Ngôn Khanh nhìn xuống đất, thắc mắc: "Sao Vong Tình Tông các ngươi lại trồng nhiều hoa mai thế?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT