Tu sĩ kỳ đại thừa trở lên đều ngự kiếm đi cả vạn dặm một lần.
Tuy nhiên lần này người tông Vong Tình chọn dùng thuyền mây, hiển nhiên là để ý tới người phàm Ngôn Khanh đương kỳ luyện khí.
Khi Ngôn Khanh xách Bất Đắc Chí lên thuyền mây, cái tên Bất Đắc Chí nhà quê trợn tròn cặp mắt đỏ: “Mẹ kiếp, bốc đại món đồ ở đây cũng đổi được mấy trăm khối linh thạch rồi.”
Ngôn Khanh chỉ một thứ: “Sang lên, thấy viên ngọc kia không, mang ra ngoài có thể đổi được mười nghìn khối linh thạch.”
Kính nể tràn trề, Bất Đắc Chí hỏi: “Bổn tọa có thể thuận theo tự nhiên mà lấy ít đồ không?”
“Giỏi đấy, còn biết dùng thành ngữ,” dù dùng không chuẩn, Ngôn Khanh nghĩ bụng, rồi lại nói: “Ngươi thử xem.”
Bất Đắc Chí bứt rứt không yên, nó đứng trên vai Ngôn Khanh và thò đầu nhìn dáo dác, để rồi tình cờ bắt gặp ánh mắt lạnh lùng vô cảm của một đệ tử Tiên minh và sợ héo cả người. Cuối cùng nó vùi đầu vào cánh, tiu nghỉu nói: “Thôi, bổn tọa ngủ thì hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play