Dĩ nhiên Ngôn Khanh sẽ không im miệng, đã vậy còn tí tởn hơn trước mà hỏi liền một hơi: “Tại sao? Ta không ngủ được. Nhưng sao lại thế? Chẳng lẽ ta nói vô lý lắm hở?”
Tạ Thức Y phải gắng hít thật sâu.
Lúc này, một con bướm nhỏ màu xanh ảm đạm đậu lên hàng mi của Tạ Thức Y. Ngôn Khanh liếc lên liếc xuống, cuối cùng do quá rảnh rỗi nên quyết định nghĩ quẩn mà chụp tay bắt con bướm ấy. Trong khoảnh khắc, bàn tay y cũng trùm lên lông mi của Tạ Thức Y.
Tạ Thức Y cứng đờ, giọng rét buốt: “Thả ra.”
Hàng mi run rẩy của Tạ Thức Y làm ngứa lòng bàn tay y, Ngôn Khanh thò đầu qua nói: “Đừng nhúc nhích, ta bắt côn trùng cho ngươi.”
Tạ Thức Y có vẻ đã nghiến răng nghiến lợi: “Nếu ngươi không muốn bị ném xuống nước, thì thả tay ra.”
Cãi nhau từ bé đến lớn nên Ngôn Khanh ngại gì lời uy hiếp của hắn nữa, y chỉ “hơ hơ” cho phải lệ.
Ngôn Khanh cảm giác lúc đó Tạ Thức Y đã thật sự muốn quẳng mình xuống sông, nhưng cuối cùng nhịn được.
Thật ra họ đều như vậy trong phần lớn thời gian tiếp xúc với nhau, đều căm hận đối phương mà bất lực.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play