Ngôn Khanh cũng không nghĩ tới vì sao trong động băng tuyết như vậy, lại có một nơi tràn ngập thận sương mù.
Hắn một mình ở đây quá lâu, cộng sinh với Ma Thần, chỉ đếm từ một đến 1009 đã không thể giúp hắn giữ bình tĩnh, vì thế hắn hiện tại rất thích làm một số việc khô khan lại đơn giản. Ví dụ như, cúi người nghiên cứu hình dạng của hoa sen.
Hoa sen mọc ở Tiêu Ngọc Điện, ngay cả rìa lá cũng lạnh buốt. Ngón tay Ngôn Khanh vừa chạm vào, liền cảm thấy sương ý thấm qua da thịt, đông cứng máu.
Tâm tư của Ma Thần dồn vào việc đánh giá môi trường xung quanh, nhíu mày nói: “Kỳ lạ, nơi đây luôn cho ta một cảm giác rất đặc biệt.”
Ngôn Khanh không để ý đến lời lẩm bẩm của thần, chỉ dùng ngón tay thăm dò phía dưới cánh hoa, muốn tìm hiểu rốt cuộc nó mọc ra từ đâu.
Nhưng hắn không sờ thấy.
Bởi vì phía dưới hoa sen là một vùng sương mù mênh mông, không có rễ cây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play