Ngôn Khanh chứng kiến cả cuộc đời của Vi Sinh Trang chỉ trong một đêm trên thực tế.
Y ra ngoài khi trời đã sáng, Tạ Thức Y chờ y rất lâu.
Chiếc bàn dài trong quán trọ kê sát cửa sổ, ánh bình minh đỏ quạch tràn qua khung cửa vào phòng. Trước bàn, Tạ Thức Y cụp mắt vuốt ve viên ngọc ẩn khí, cổ tay ngọc ngà dẻo dai, sắc mặt lạnh lùng, trông hắn như một bức họa giữa bóng tối nhập nhoạng.
Có lẽ bởi đã biết rõ những chuyện xảy ra vào năm Kinh Hồng thứ nhất nên giờ nhìn Tạ Thức Y, Ngôn Khanh bỗng thấy lòng nhộn nhạo nhiều cảm xúc. Ngôn Khanh đến gần Tạ Thức Y, cúi người và dùng hai tay nâng mặt Tạ Thức Y một cách đầy trân trọng.
Ngôn Khanh khẽ gọi: “Yêu Yêu.”
“Sao thế?” Bàn tay Tạ Thức Y dừng lại trên ngọc ẩn khí, rồi hắn buông viên ngọc, ngẩng đầu nhìn Ngôn Khanh, đoạn nhíu mày.
Ngôn Khanh lại nói: “Đừng cử động, để ta nhìn ngươi cho thật kỹ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT