Sau khi hiểu rõ, Liễu Tô nhẹ nhàng vỗ cánh hoa của Đại Vương, ra hiệu nó thu nhỏ lại.
Khi ngẩng đầu lên, cô thấy Đường Duệ đứng mỉm cười ở một bên, không biết anh đã chờ bao lâu. Đường Duệ thấy Liễu Tô ra ngoài, không hỏi gì, nhẹ giọng: “Đói rồi chứ? Cơm đã sẵn sàng, ăn cơm trước nhé?”
“Được.”
Liễu Tô vừa ăn vừa suy nghĩ, nhanh chóng quyết định, ngẩng đầu nhìn Lâm Kiến đang ăn cháo và khoai lang:
“Trưởng căn cứ, tôi muốn mở một siêu thị trong căn cứ, không biết chỗ nào tiện để thuê một cửa hàng?”
Lâm Kiến nghe vậy, nhìn Liễu Tô với ánh mắt ngạc nhiên, hỏi: “Cô muốn thuê cửa hàng làm gì? Muốn bán gì thì bán cho căn cứ luôn, nếu không hài lòng về giá, chúng tôi có thể mua giá cao hơn thị trường một chút.”
Liễu Tô lắc đầu: “Không phải tôi không hài lòng, giá mà căn cứ đưa ra đã rất cao rồi. Nhưng tôi không muốn điểm tích lũy, tôi muốn cỏ dại. Ngoài lương thực, tôi cũng muốn bán một số thứ khác. Một lý do nữa là tôi muốn giúp đỡ những người bình thường.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play