Lục Mân nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, giữ Lâm Kiến ở lại: “Ở thêm một thời gian nữa đi? Tôi sẽ vào rừng săn một ít thịt động vật biến dị cao cấp cho mọi người ăn được không?”
Lâm Kiến liếc Lục Mân: “Anh còn cần phải săn à? Tôi có cả đống đây, định mang đến bán, nhưng thấy tình hình căn cứ, tôi không dám bán nữa.”
“Giờ các anh không nên ăn miếng thịt động vật biến dị nào cả.”
Lục Mân cười, tỏ ra không để ý: “Có phải tôi không biết đâu. Nhưng nếu không ăn thì chúng tôi chết đói đến nơi mất, ăn vào còn sống thêm được một thời gian.”
Lâm Kiến cũng im lặng, vỗ vai Lục Mân mà không biết bắt đầu an ủi từ đâu.
Liễu Tô thu hết cỏ dại xong, đã ba tiếng đồng hồ trôi qua. Liễu Tô nhìn số kim tệ trong cửa hàng, nghe Quả Quả báo cáo tình hình nạp năng lượng của lớp màng năng lượng, trong lòng vô cùng mãn nguyện.
Căn cứ thứ ba thật tốt, những người ở đây thật chăm chỉ, nếu có thể thường xuyên đến thì tốt biết mấy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play