Vương Như rất ngoan, theo ý cha mà nói chuyện khác, cô ấy cầm túi trong tay cười tươi như hoa: “Con đổi 200 điểm mua được đầu cá đó, tối nay cha về nhà rồi chúng ta ăn thịt nhé.”
Cô ấy nói xong lại đưa tay ra, lòng bàn tay mở ra và nhìn thấy bên trong có hai viên kẹo cứng: “Cha xem này, có hai viên kẹo, vừa nãy con đã lén liếm một chút, ngọt lắm, về nhà chúng ta cùng ăn nhé?”
Vương Hải nhìn viên kẹo trong tay con rồi lại nhìn nụ cười trên mặt con, mắt lại đỏ lên, anh ta cố gắng ngăn không cho nước mắt rơi xuống, giọng nói hơi nghẹn ngào nhưng vẫn cố gắng điều chỉnh để giọng mình nhẹ nhàng mà dỗ dành cô con gái trước mặt: “Được, về nhà cha sẽ hầm cá cho con ăn.”
Một tay anh ta cầm đầu cá trong tay con gái, một tay nắm tay cô bé đi ra ngoài.
Vừa cầm đầu cá trong tay thì Vương Hải đã biết đây là một món hời lớn, cái đầu cá này nặng hơn nửa ký, cũng không phải chỉ cần 200 điểm là có thể mua được.
Trái tim chết lặng đột nhiên như sống lại, biết rằng anh ta và con gái đã gặp được người tốt rồi.
*

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play