Lâm Lỗi cũng không muốn đi chậm như vậy nhưng xe anh ta lớn quá, không thể len lỏi trong đám đông giống như những người này, tốc độ xe của anh ta cũng không nhanh nên đi một mình mà còn chậm hơn A Lỗ.
Anh ta gấp gáp vào trong trả cô bé lại cho cha nên cũng không dừng lại, dừng xe xong là đi thẳng vào trong.
A Lỗ nhìn thấy Lâm Lỗi đi vào, mấy người bọn họ lại dựa vào tường ngồi xổm xuống. Không còn cách nào khác, mấy ngày nay không ăn đủ no nên đứng cũng không có sức, ngồi xổm còn có thể nén cơn đau dạ dày.
Lâm Lỗi vừa vào trung tâm điều trị, chưa kịp đi mấy bước đã có một người đàn ông chạy đến.
Anh ta bước nhanh lên ôm chặt cô bé đã đứng lên và đang đi phía sau Lâm Lỗi, nước mắt không kìm được mà trào ra: “Con gái, con gái, đều là lỗi của cha, là cha không chăm sóc tốt cho con, cha xin lỗi con.”
Giọng Vương Hải nghẹn ngào nói không rõ ràng, anh ta ôm chặt con gái đã đứng dậy không muốn buông tay.
Không ai biết trong một ngày ngắn ngủi này anh ta đã trải qua những gì, anh ta không ngừng cầu nguyện trời đất, dập đầu hứa hẹn, nghe tiếng gió thổi cũng tưởng tượng là ông trời nghe thấy lời cầu khẩn của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play