Trương Thụ nghĩ, theo hương vị vừa nếm thử, so với giá những đồ anh ấy thấy trong siêu thị ngày hôm nay thì nó không đắt lắm, nếu đem về căn cứ, nó có thể bán rất nhanh.
Nhưng quá xa sẽ không tiện mang đến căn cứ để bán, vậy thì quân đội đến thu mua được chứ gì?
Anh ấy không tin, chủ nông trường sẵn sàng bán, căn cứ và quân đội sao có thể không mua? Có khi họ có thể làm việc thức trắng đêm đến mua hàng.
Cuối cùng anh ấy đưa ra kết luận, chỉ là chủ nông trường muốn bán cho đội y tế, họ chỉ là đi theo hưởng một ít lợi ích.
Vì thế tốt nhất là không nên nói ra ngoài, ai biết người ta có muốn hay không?
Nghe Trương Thụ nói, ngoại trừ Trần Quân với vẻ mặt “tôi biết tất cả”, những người khác đều ngơ ngác, sao mở siêu thị mà không cho bán ra ngoài?
Nhưng họ cũng không nói nhiều, đội trưởng bảo sao thì vậy, nghĩ nhiều làm gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play