Thiên Hậu tùy tiện khẩy ra một cái đưa cho Lâm Kiến, thừa lại bốn cái thì nó dùng móng vuốt đẩy qua một bên: “Cái này cho anh, còn lại của tôi.”
Lâm Kiến ở bên cạnh nhìn, một câu cũng không dám nói, ai bảo vừa rồi anh ta nói nó nhìn trúng cái gì thì lấy cái đó. Lời mình tự nói, cho dù là mảnh vỡ thủy tinh thì cũng phải nuốt xuống. Anh ta đành phải dè dặt cẩn trọng cầm lấy trái cây Thiên Hậu đưa anh ta.
Tuy rằng những hoa quả này anh ta không cần nhưng anh ta thích cất giấu chúng nó. Bây giờ đều bị phát hiện ra, trong phút chốc lòng anh ta cảm thấy chua xót khó nhịn.
Anh ta chưa kịp dâng trào cảm xúc, muốn thử mặc cả xem có thể giữ lại hai trái hay không. Không đợi anh ta nghẹn ngào mở miệng, Thiên Hậu đã ngẩng đầu nhìn về một góc trên nóc.
Lâm Kiến: “?”
Ánh mắt Thiên Hậu kiên trì và chuẩn xác như vậy, nó đứng lên, há to mồm định cắn xuống. Lần thứ nhất vẫn chưa cắn được, dù sao trần nhà này bằng phẳng, không dễ ra tay chút nào.
“Ngừng!” Lâm Kiến ngồi không yên, nếu để Thiên Hậu tiếp tục soàn soạt như thế, căn phòng này của anh ta làm sao có thể ở nữa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT