Một tuần sau, sư phụ được Tổng giám đốc Lan đưa đi Sơn Đông, hình như là vì một chuyện rất bí mật. Sư phụ không đưa tôi theo.
Ngày thứ hai sau khi sư phụ rời nhà, Thường Nam Khê gọi điện cho tôi, nói rằng anh ta phát hiện ra một cơ hội kinh doanh, phạm vi còn rộng hơn cả nghề xem chữ hiện giờ.
Anh ta nói đến cơ hội kinh doanh là “tư vấn tâm lý” — anh ta bảo rằng con người hiện đại đa số đều có vấn đề về tâm lý.
Tôi suy nghĩ một lát, không thể không khâm phục tầm nhìn xa của anh ta. Nếu tôi vừa xem chữ, vừa làm tư vấn tâm lý, vậy thì nguồn khách hàng sẽ càng phong phú hơn.
Thế là tôi quyết định chuyển đến cửa tiệm phở của gia đình. Lý do có hai:
Tuy tôi đã xây dựng được chút tiếng tăm ở tiệm “Phong Hoa Tuyết Nguyệt”, nhưng lượng khách tìm tôi xem chữ vẫn có hạn, chủ yếu là người từ nơi khác đến. Còn người địa phương thì đa phần vẫn tìm đến sư phụ.
Thứ hai, tư vấn tâm lý coi trọng sự riêng tư. Trong môi trường trà quán người ra người vào tấp nập, đương nhiên khách sẽ ngại đến. Hơn nữa, trà quán còn lấy phần trăm, cũng là một khoản đáng kể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT