Sáng hôm sau, tôi bắt đầu gọi điện thoại.
Chủ yếu là để mời các bậc trưởng bối ở quê nhà. Họ rất coi trọng mấy chuyện lễ nghi này, nhất định phải gọi vào buổi sáng mới được. Nếu gọi buổi chiều, họ sẽ nói tôi vô lễ.
Gọi hơn một tiếng đồng hồ, miệng tôi khô rát, uống mấy ly nước nhân sâm rồi, mẹ tôi vẫn đứng bên cạnh chỉ trích tôi là thái độ không nghiêm túc, cười cợt suốt. Bà bảo, với người lớn tuổi thì phải cung kính vô cùng.
Tôi hỏi:
“Thế nào mới gọi là cung kính?”
Mẹ tôi không học hành nhiều, nhưng dạy tôi thì vô cùng rõ ràng, tôi đoán chắc bà cũng không hiểu hết nghĩa những câu mình nói, nhưng vẫn nói rất trôi chảy, nào là:
“Đường sá xa xôi, vạn mong chẳng quản ngại nhọc nhằn, kính thỉnh quang lâm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play