Hôm sau, chúng tôi đi tham quan Thủy Hử Thành, người xem chăm chú nhất chính là Thanh Nhược. Cô ấy vừa quay phim vừa ghi chép lại. Tiểu Nguyễn thì chỉ chuyên quay các đoàn phim. Còn về cây sào phơi đồ của chị Phan, cả bọn đều cố tình né tránh, đi sát bên phải. Nhiều năm trôi qua rồi, không biết tiết mục đó còn tồn tại hay không.
Xem hết buổi sáng, ăn trưa xong, lại nghỉ trưa một lúc.
Ba giờ chiều bắt đầu quay về. Vừa lên xe, Tổng giám đốc Trần nói:
“Chạy thẳng về Thượng Châu nhé, ra ngoài cũng mười ngày rồi đấy.”
Tôi chỉ mong được nhanh chóng về nhà, một là để đọc cuốn Đơn Phương, hai là để đến học châm cứu với ông Thư, ba là để ghé qua chỗ Ngụy Nhất Minh xem bộ sưu tập “đồ vật thất tình” của cậu ấy.
Ai nấy đều mong về nhà, không còn khí thế như lúc mới xuất phát, lên xe rồi, ai nấy đều nhắm mắt nghỉ ngơi, không ai nói gì nữa. Xe lao vun vút trên đường cao tốc.
Dừng lại ăn tối tại trạm dịch vụ ven cao tốc, ăn xong lên xe, tôi ngủ lúc nào không hay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT