Buổi trưa, tôi ăn cơm trong đạo quán. Đạo quán không giống chùa chiền, chuyện ăn uống cũng chẳng có nhiều kiêng kỵ, trà thì lại phong phú vô cùng.
Mấy vị đạo sĩ cười nói: “Từ khi thầy Hồng Huệ đến, hương khói trong quán bỗng vượng hẳn lên.”
Tôi đáp: “Đạo gia chúng ta xưa nay vẫn coi trọng việc am hiểu y thuật và pháp thuật. Giờ tôi truyền dạy cho Thế Ngọc, sau này Thế Ngọc lại dạy lại cho mọi người, ai ai cũng có chút bản lĩnh trong tay, thì hương khói mới ngày càng thịnh.”
Mọi người nghe vậy đều vui mừng ra mặt.
Cơm vừa ăn xong, điện thoại của Tổng giám đốc Trần gọi đến. Anh nói:
“Hồng à, hồi tháng Tư tôi đã nói với cậu là phải đi Thượng Hải một chuyến. Vẫn cứ trì hoãn mãi, nhưng vừa rồi tôi đã bàn bạc lại với Tổng giám đốc Tiêu và Trương Nhược Thanh, lần này bắt buộc phải đi rồi. Cậu chuẩn bị đi, sáng mai chín giờ xuất phát.”
Chuyện này thì tôi rất vui vẻ. Bèn nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play