Bữa tối hôm ấy, ngoại trừ Tiểu Lâm không đến, thì có thể nói đây là lần tụ họp đầy đủ nhất kể từ khi tôi đến Thượng Châu. Lại thêm việc có anh Thạch trổ tài nấu nướng, bàn ăn đầy ắp các món ngon, sắc hương vị đều đủ cả.
Trong bữa ăn, mấy người đàn ông chúng tôi đều có uống chút rượu, chuyện trò rôm rả. Mẹ tôi khen tay nghề của anh Thạch, nói rằng từ khi anh ấy lên tỉnh, tay nghề ngày càng lên tay, rồi khuyên anh ấy uống thêm chút nữa. Anh Thạch cười:
“Uống thêm thì uống thêm, mai nghỉ mà!”
Tôi vỗ trán một cái, bận đến quay cuồng, suýt nữa quên ngày mai là Chủ nhật. Chúng tôi mỗi tháng chỉ được nghỉ bốn ngày, mà tăng ca cũng không có phép bù.
Tôi cầm bình rượu lên nói:
“Anh rể tôi không uống đâu, sáng mai phải đi xem nhà. Anh Thạch, chúng ta cạn thêm ly nữa nhé, uống xong để Y Phàm đưa anh về nghỉ ngơi cho khoẻ.”
Anh Thạch cũng không khách sáo, hai chúng tôi uống với nhau một trận đã đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT