Tôi nhấp một ngụm trà:
"Xin anh tháo kính râm ra, nhìn thẳng vào tôi."
Nói rồi, tôi khẽ khép mắt, hai tay chắp lại trước ngực. Đột nhiên mở bừng mắt, tôi nói tiếp:
"Anh viết tùy ý ba chữ. Chỉ cần một trong số đó xuất hiện chút hy vọng, sẽ có đường cứu. Đây gọi là ‘Tam Châu Pháo’."
"Tay nhanh lên, đừng nghĩ ngợi gì cả, nhanh!" – tôi giục.
Anh ta bị tôi làm cho hốt hoảng, chẳng kịp nghĩ gì, vội vàng viết xuống ba chữ:
过, 难, 关 (quá, nan, quan).
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT