Trên đỉnh núi, câu lạc bộ đang chơi hừng hực khí thế, lúc Hạc Nam Chi tới, bầu không khí lập tức bùng nổ như lên dây cót.
Khương Phù Chi xuống xe, phát hiện không thấy bóng dáng Đường Nghiên đâu, chắc là cậu ấy còn chưa kịp lái xe tới.
Hạc Nam Chi liếc mắt nhìn vẻ mặt đang tìm người của cô một cái, chẳng thèm quan tâm, xoay người đi thẳng về phía quầy nước.
Nhân viên lập tức đưa tới một ly nước đã chuẩn bị sẵn, Hạc Nam Chi uống hơn nửa ly, đúng lúc ấy liền thấy Lý Tu Nhiên không biết từ đâu chạy ra, vù một cái đã tới bên cạnh Khương Phù Chi, trông chẳng khác gì con công đang xoè đuôi.
“Em gái, em tên gì vậy? Có muốn ngồi xe anh không, anh chở em đi hóng gió?”
Khương Phù Chi lắc đầu từ chối, “Không cần, cảm ơn.”
Lý Tu Nhiên hai mắt sáng rực, giọng nói gì mà dễ nghe thế! Vừa ngọt vừa không làm người ta thấy sến, giống như người đang khát khô cổ được nếm một thìa mật ong.
“Vậy em có muốn uống gì không? Anh đi lấy cho.”
Khương Phù Chi vẫn hơi ngượng ngùng, phản ứng ấy lại càng khiến đám con nhà giàu bông đùa kia thấy mới mẻ. Hệt như vừa phát hiện được đóa hoa nhỏ cần được che chở.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play