So với mười ngày trước, kết giới U Đô đã càng thêm rách nát.
Nơi này nứt ra một khe, nơi kia phá thành một cái động. Mỗi chỗ bị phá đều có tu sĩ canh gác, để phòng ma thú chui ra.
Khi Tạ Phi Bạch và Tư Hoài Cổ đến nơi, năm vị tu sĩ Đại Thừa kỳ khác cũng đã có mặt. Vì phương vị thi pháp của họ đã được xác định từ trước, sáu người cũng không cần gặp mặt, chỉ cần đến đúng vị trí, chờ trăng lên giữa trời, đợi Tư Hoài Cổ phát lệnh là đồng loạt gia cố phong ấn.
Tư Hoài Cổ dẫn Tạ Phi Bạch đến vị trí đã định, nói: “Tạ cung chủ cứ chờ ở đây.”
Nơi này đúng là một vùng hoang vu, dù nằm bên ngoài U Đô, nhưng ma khí từ trong kết giới rò rỉ ra đã ăn mòn cỏ cây, khiến đất đai trở nên khô cằn đen xạm.
“Nơi đây đơn sơ như vậy, thật là ủy khuất Tạ cung chủ,” Tư Hoài Cổ làm ra vẻ khách sáo, nói tiếp: “Chờ xử lý xong chuyện U Đô, ta xin mời Tạ cung chủ lên Thanh Vân Sơn, để ta làm chủ, thiết đãi ngươi mỹ thực và cảnh đẹp.”
“Không cần,” Tạ Phi Bạch chẳng thèm liếc nhìn hắn, lạnh nhạt nói, “Tư chưởng môn vẫn nên mau quay lại vị trí của ngươi thì hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT