Người kêu “Sinh Sinh” kia, tự nhiên là Thần Toán Tử, mà Đào Sinh Sinh cũng là vì Thần Toán Tử mà đến.
Việc Thần Toán Tử ẩn náu ở Thục Trấn là chuyện chỉ có Đào Sinh Sinh biết. Trước kia Thần Toán Tử từng nói, nếu có một ngày hắn đến Thục Trấn mà không tìm thấy người, thì hãy đến Vân Ẩn Cung tìm.
Thần Toán Tử toàn thân đều xám xịt, mảnh vải che mắt cũng từ trắng biến thành xám, trông như vừa lăn qua một đống than đá.
“A Bói!” Đào Sinh Sinh vội vàng tiến lên đón, lo lắng hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”
“Bọn họ bắt tiểu sinh làm việc!” Thần Toán Tử trề môi, “Tả hộ pháp bắt tiểu sinh đốn củi, tiểu sinh là một người mù, dao rìu vung đi đâu cũng không thấy, suýt nữa chém trúng tay mình!”
“Chậc, mù mà ngươi còn có thể thuận lợi từ phòng bếp chạy đến Nghị Sự Điện,” Tinh Nguyệt nói, “Ta thấy ngươi là giả mù, tới, để bổn cô nương lột khăn che mắt của ngươi xem sao.”
Thần Toán Tử “vèo” một cái trốn ra sau lưng Đào Sinh Sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play