Tạ Phi Bạch đứng giữa phế tích hỗn loạn, không nhiễm một hạt bụi. Máu tươi đầy trời tung bay cũng không dính lấy một góc áo y. Toàn thân sạch sẽ như được ánh sáng chiếu rọi, chỉ có chiếc mặt nạ bạc nơi đuôi mắt vẽ một vệt huyết sắc, càng thêm thần bí và diễm lệ.
Sau lưng y là thi thể ma thú ngã chồng chất thành núi, thân thể vặn vẹo xấu xí, chết thê thảm, kết thành một ngọn núi thịt rữa nát.
“Cung chủ!” – Ấn Vô Huyền chạy tới chỗ Tạ Phi Bạch, giơ lên một miếng gan rắn mỏng tang, tranh công nói: “Đây là gan của ma thú cấp một, ăn vào đại bổ!”
Tạ Phi Bạch nhìn miếng gan rắn còn đang nhỏ máu, lặng lẽ lùi về sau một bước, nói: “Ấn hộ pháp có lòng, ngươi thu hồi lại đi.”
Thấy Ấn Vô Huyền trực tiếp ném gan rắn vào túi Càn Khôn, Tạ Phi Bạch đành phải nhắc thêm một câu: “Dùng đồ chứa thích hợp đựng vào.”
Ấn Vô Huyền từ trước đến nay luôn nghe lời, lập tức lấy ra một cái bình nhỏ, cho gan rắn vào rồi mới ném vào túi Càn Khôn.
Khi hai người đang nói chuyện, địa chấn tại U Đô dần dần dừng lại. Những khe nứt dưới đất không còn có ma thú mới chui ra, nhưng ma khí vẫn cuồn cuộn không dứt, tràn ngập không gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play