Tạ Phi Bạch rất đau, đau đến mức dù đang hôn mê vẫn cau mày chặt.
Y chưa từng đau như vậy bao giờ — giống như toàn thân xương cốt đều bị đánh gãy, nghiền nát; kinh mạch bị rót đầy thủy ngân; mỗi hơi thở như có hàng ngàn mũi kim đâm vào phổi.
Y không cách nào tỉnh lại giữa cơn đau, trán rịn đầy mồ hôi lạnh, gương mặt trắng bệch không chút huyết sắc, vài sợi tóc dính bên má, trông vừa thê thảm vừa yếu ớt.
“Vô Huyền…” Tạ Phi Bạch theo bản năng khẽ gọi một tiếng, nhưng không nhận được bất kỳ hồi âm nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT