Ấn Vô Huyền cho dù có trì độn đến đâu cũng có thể nghe ra được hàm ý trong lời nói của Tư Hoài Cổ, rõ ràng là đang ám chỉ hắn chính là ma thú đặc cấp hóa hình thành người.

Hắn chỉ cảm thấy đây là trò cười lớn nhất mà cả đời này mình từng nghe. Nếu hắn là đặc cấp ma thú, chẳng phải người đầu tiên bị hắn ăn thịt chính là bản thân hắn sao? Đùa cái gì vậy.

“Tư Hoài Cổ, lần trước ngươi nói ta là ma tu, lần này lại dứt khoát nói ta là đặc cấp ma thú, ngươi không thể tìm lý do gì mới mẻ hơn để vu oan à?” Ấn Vô Huyền khịt mũi khinh thường, nói tiếp: “Cái miệng toàn lời bậy bạ, ra vẻ đạo mạo, giả nhân giả nghĩa, ta thật không biết cái chức minh chủ của Liên minh tu chân này ngươi leo lên bằng cách nào. Hoặc là khỏi cần chờ đến ngày thứ ba để bầu minh chủ, hôm nay bầu luôn đi.”

Tư Hoài Cổ không nao núng, nói: “Ấn hộ pháp, ta cũng không có nói là ngươi. Ngươi cần gì phải tự nhảy ra? Xem ra chính ngươi cũng thấy mình đáng nghi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play